╝••—¤╝(¯`o´¯) —Gia Tôc Mạc«— (¯`o´¯)╝¤—••╝
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

╝••—¤╝(¯`o´¯) —Gia Tôc Mạc«— (¯`o´¯)╝¤—••╝

GIATOCMAC.TK
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Như là định mệnh P1

Go down 
Tác giảThông điệp
nh0k.bim
Admin
nh0k.bim


Tổng số bài gửi : 145
Join date : 10/12/2010
Age : 29
Đến từ : Ben Tre City

Như là định mệnh P1 Empty
Bài gửiTiêu đề: Như là định mệnh P1   Như là định mệnh P1 I_icon_minitimeThu Dec 16, 2010 5:55 pm


Alo

Nè tới đâu rồi , trời ạ , ăn gấn hết mà chưa tới nữa là sao bạn bè kiểu gì kì vậy trời

Hehehe, cho tớ xin lỗi đi nèo , xe bể bánh i" mà , gặp phải bọn đinh tặc 5 phút nữa sẽ xuất hiện

Lẹ nghen

Cuối cùng rồi thì cái xe no" cũng xong , hắn phóng như bay để kịp ăn mừng sinh nhật đứa bạn thân , đến nơi thì....

Nè tới trễ 3 ly vào 1 chỗ đi anh bạn

Ặc , chơi gì ác the" mớii tới ma` đã ep" rồi tới trễ có 1 tiếng làm thấy ghê

Hahaha, zui ha mới có 1 tiếng , thôi uống đi dừng có mà lôi thôi ,

Phải chịu thôi vì cái luật rừng mà tụi nó đặt ra , xong 3 ly thì choáng váng đầu óc nhưng không sao vì đây là sinh nhật bạn thân mình . Vừa uống xong thì nghe 1 âm thanh bực bội cả người

- Người gì đâu mà uống thẩy ghê, bộ khác nước lắm sao ?

Sao hem trả lời , uống xong rồi thì bị đơ lưỡi à

Trời, trên đời hắn ghét nhất là con gái gì mà chanh chua , không chịu được nữa vì tính hắn cũng nóng , hắn quay sang nói:

- Nè ở đâu ra mà hỏi người ta cái kiểu đó , không thich trả lời đó được không ?

- Thôi nào , bạn của em đó , bên Singapore mới về , mới gặp mà đã gây nhau rồi ( tiếng nói của đứa em gái mà hắn nhận làm em nuôi )

- Xi" ai thèm gây , làm cái mặt chảnh thấy ớn ai mà yêu thì cũng bị sole con mắt .

Hắn chẳng muốn gây với một đứa con gái chỉ đáng bằng tuổi đứa em mà hắn nhận làm em gái dù gì thì cũng là một buổi sinh nhật của đứa bạn , hắn muốn tất cả phải trọn ven và phảii vui vì thế mà hắn chọn ngành đồ họa vi tính , nhìn hắn thật bảnh bao vì thân hình rất chuẩn cao 1m65 can nặng chỉ 50kg với cặp kính cận trên mắt nhìn hắn thật đẹp trai mà nếu không nhin kỹ thì tất cả sẽ không nhận ra hắn là con gái . Rồi thì tiệc vui nào cũng phải tàn , chia tay bạn và hắn lấy xe ra về , đã 11h khuya đường vắng , Sài gòn về đêm thì thật đẹp bỗng xa xa hắn thấy có 1 cô bé đang đứng đó đơi xe taxi , khi đi ngang qua thì hắn mới nhận ra đó là cô bé chanh chua mà lúc nãy cãi nhau với mình . Hắn ngừng xe lại vì dù gì hắn không nỡ để môt cô gái đứng giữa đêm khuya một mình .

- Nè ở đây khó đón xe lắm đó xe còn trống một chỗ nè , nhà ở đâu chở vế cho nè , mới về Vn không biết đường thì nguy hiểm lắm đó . Mà sao lại đứng đây một mình bé Hân đâu sao không đi chung với bé

- Nãy giờ uống nhiều rồi có chở tui được không đó , tui chưa muốn chết khi cuộc đời này còn nhiếu điều tốt đẹp . Hân phải vế nhà gấp vì có công chuyện .

- Uhm thôi lên xe đi , chở được mà đứng đó lát nữa con ma lè ra bắt cóc bây giờ

Đường mỗi lúc một vắng hơn và cứ thế trên xe không khí im lặng bỗng chốc xua tan bới tiếng hát của hắn . " Bên em tiếng cười vào tương lai , còn anh riêng bước với những tháng năm dài " Bài hát Hát cho người yêu dấu mà hắn rất thích, hắn hát cả trăm lần mà không chán . Nhỏ liền hỏi

- Sao lại hát bài buồn vậy , mới chia tay người yêu sao .

- Cũng đúng nhưng cũng sai

- Người gì đâu mà trả lời khó hiểu mà nè sao gọi tui bằng bé ?

- Thì nhỏ tuổi hơn nên gọi là pé vì bé bằng tuổi Hân mà , mà Hân lại là em gái thế đó

- Xí , lí luận hay quá ha

Bỗng chiếc xe loạng choạng , hắn liền thắng gấp và cả hai đều té xuống

- Ui da , đã nói chở không được rồi mà .....

- Xin lỗi , không cố ý xe bị bể bánh , bé có sao không ? Thôi đành gửi xe ở đây vậy mai đem đi sửa giờ này cũng khó đón xe , bé về nhà tui ngủ đi

- trời , nói giỡn đó hả? cái chân đau quá đứng lên không được nè

- Bé bị bông gân rồi ai biểu mang giày cho cao làm chi

-Còn nói nữa không tại cái xe bể bánh thì tui đâu có té

- Hì thôi xin lỗi , lên đây cõng về nhà vậy

-Có xa lắm không ?

Không xa lắm đâu , cuối con đường này tới rồi .

Thế là hắn cõng nhỏ về trời bỗng mưa . Hắn rất thích mưa , mỗi lần mùa mưa vế là bao nhiêu kỉ niệm lai ùa về trong kí ức hắn . Đang mơ màng nhớ về kỉ niệm mối tình đầu thì nhỏ nói

- lại mưa nữa sao , sao hôm nay xui vậy ghét trời mưa vô cùng , mưa làm người ta lạnh và co đơn

Hắn chỉ cười mà không nói bởi chỉ có những người có nhiều kỉ niệm với mưa như hắn thì mới thích mưa

-Ấy tên gì vậy mà hỏi này đừng buồn nha . Sao giống con trai quá vậy ?

-Tên Nhật Hy

Và câu hỏi kia hắn cũng chẳng muốn trả lời hắn chỉ cười , lúc này nhỏ mới để ý đến nụ cười của hắn , nụ cười làm cho nhỏ cảm thấy ấm áp dù trời đang mưa , mưa rất lạnh nhưng nhỏ thì không ướt vì hắn đã mua cho nhỏ cái áo mưa con hắn thì không , nhỏ cảm nhận được đằng sau nụ cười ấm áp đó là một nỗi buồn nhưng hắn cố giấu đi bằng chính nụ cười đó .

- Sao không mặc áo mưa vào lỡ bệnh thì sao, ướt cả rồi

- Uhm tại thích tắm mưa mà bé tên gì vậy

-Tên Vy , 17t

- Có hỏi tuổi đâu mà trả lời (:p )

- Mệt hem nói chuyện nữa

- Giỡn xíu mà dễ giận vậy , tới nhà rồi , người gì đâu mà nặng muốn chết , khăn nè lâu đi kẻo cảm lạnh ngồi đây chờ chút nha Hy đi thay đồ ướt cả người rồi

Nhỏ ngồi và nhìn khắp căn nhà của hắn , căn nhà ngăn nắp hơn cả nhà của nhỏ điều làm nhỏ chú ý đến là bức tranh hắn treo trên tường , một cô gái với mái tóc dài và khuôn mặt xinh xinh lòng nhỏ thấm nghĩ ( Ai vẽ mà đẹp vậy ta)

- - Ngồi xuống đi cái chân đang bị đau mà

- Cái dó là cái gì vậy

- thuốc bóp chân , bóp cho đỡ đau rồi mai đi cho ngưới ta khám lại

- Có biết làm không đó , bóp sao mai Vy đi không được đi mà Hy ở nhà có một mình à hả

-Uhm , chuẩn bị nè 1, 2,3

- Ây da , nhe thôi đau quá đi à , tính giết người sao ? huhuhu me ơi

Hắn ngước lên nhìn nhỏ , lúc này mặt nhỏ đang nhăn nhăn nhìn dễ thương làm sao hắn cũng chẳng muốn làm cho nhỏ đau nhưng phải làm vậy thì mới đỡ nhức chân .

- Nhìn gì chứ lần đầu tiên thấy con gái khóc à

- Không , nhìn đáng yêu lắm chứ , thấy đỡ hơn trước chưa ?

- Uhm đỡ nhiều rồi , sao biết làm hay vậy

- ở một mình phải biết chứ , thôi khuya rồi đi ngủ đi

- Hả , ngủ chung sao , không được đâu , mẹ biểt mẹ la chết

- HAHAHA , trời ạ không có chưa nói xong mà , Hy ngủ dưới này Vy len giường ngủ mà nè tối đừng có lăn xuống đè chết người đó nha .

- Sao Hy chưa ngủ nữa

- Ngủ trước đi , Hy làm xong công việc thì sẽ ngủ

- À cái bức tranh ở ngoài Hy vẽ ha?

- Uhm , thấy sao nó xấu lắm ha?

- Không đẹp chứ ai vậy người yêu hả

- hì , một kỷ niệm

Cái nháy mắt và nụ cười của hắn làm cho nhỏ khó hiểu , nhưng nhỏ biết chắc người đó rất quan trọng với hắn . Và nhỏ đi vào giấc ngủ hồi nào không biềt , hắn làm xong công việc của mình thì đã bắt đầu mệt có lẽ cơn mưa hồi nãy làm cho hắm cảm lạnh , hắn quay chiếc ghế sang và bất chợt hắn nhìn nhỏ? , khuôn mặt nhò lúc này sao dễ thương quá cho tới bây giờ hắn mới nhìn rõ được khuôn mặt ấy , một cảm giác là lạ đã lâu rồi hắn không còn cảm giác đó từ ngày người đó của hắn ra đi cách đây 3 năm . Cảm giác thật bình yên khi ở bên nhỏ , nhìn nhỏ ngủ mà tim hắn đập lỗi nhịp , hắn chẳng dám nghĩ nhiều và hắn nằm xuồng , một giấc mơ có cả nhỏ và cả ngươi đó

Sáng đó nhỏ dậy trễ hơn mọi ngày chắc do nhỏ mệt vì cơn mưa đêm qua , quay tới quay lui chẳng thấy hắn đâu chỉ để lại tờ giấy và vài dòng chữ " Xin lỗi vì có công việc đột xuất nên không ỏ nhà được khăn lau mặt và bàn chải để trong tolet , Hy đã gọi đt cho bé Hân , Hân sẽ qua đón Vy đi khám lai cái chân , một ngày tốt lành nghen cô bé mít ướt " . Người gì đâu mà ... nhưng tận sâu trong lòng nhỏ cảm nhận được hắn là người dễ thương ,hắn làm lòng nhỏ ấm áp mỗi khi thấy hắn cười . Đang suy nghĩ thì nhỏ giựt mình vì tiếng đóng cửa của Hân .

- Xin lỗi nha bạn , chân Vy không sao chứ mới nghe Hy nói nên Hân chạy qua liền nè

- Uhm đã đõ đau hơn hôm qua nhưng vẫn còn nhức lắm , chờ Vy tí rồi tụi mình đi ăn sáng sau đó đi khám cái chân luôn hen

- Ok , mà nè sao đỡ đau hay vậy cái này nhức lắm đó

- Nhiều chuyện quá , đi thôi

Quán cafe XXX là nơi mà 2 cô bé dừng chân , Hân hỏi nhỏ

- Thấy anh hai Hân sao , đẹp trai ha

- Xí ,mà Hân nhận làm anh nuôi hồi nào vậy sao Vy không biết

- Lâu rồi tại quên nên hem nói Vy nghe

- Mà sao Hy giống con trai quá vậy

Câu hỏi này làm nhỏ phân vân từ lúc găp hắn nhưng nhỏ không thể phủ nhận rằng hắn thật Menly khi mặc áo sơmi và quần jean nhìn hắn bụi bụi chẳng hiểu sao nhỏ lại thấy nhớ hắn nhớ nụ cười , nhớ đôi mắt hơi đượm buồn , nhớ mỗi lần hắn gọi mình là cô bé .

- Uhm Hân chỉ nghe Hy nói là vì ba cua Hy muốn có con trai nhưng me Hy thì lại sinh con gái sau khi sinh Hy thì mẹ cua Hy lại không sinh thêm được nữa vậy là ba Hy bắt Hy mặc đồ con trai từ nhỏ Hân chỉ biết vậy thôi à , tính cách và sở thích cua Hy được hình thành từ nhỏ rồi . Sao quan tâm vậy để ý rồi sao

- Ai thèm chẳng qua thấy lạ nên hỏi thôi , ko nhắc tới người khó ưa đó nữa mình ăn đi

Thế rồi sau ngày hôm đó nhỏ thấy hơi khó hiểu về hắn , đôi khi nhỏ hỏi mà hắn chẳng thèm trả lời , nhỏ nhớ đến bức tranh người con gái trong nhà hắn nhỏ nhớ đến câu hắn nói là 1 kỉ niêm nhưng khi trả lời giọng hắn buồn buồn mặc dù hắn cười . 1 tuấn nay rồi nhỏ không gặp hắn chẳng hiểu sao nữa nhỏ cứ muốn gặp hắn, cả ngày nhỏ chỉ suy nghĩ về hắn . Nhỏ nhấc máy gọi điện cho Hân

- Hân hả , có số đt của Hy không cho Vy đi

- Số nè , 09......

Thuê bao quý khách hiện không liên lạc được , nhỏ bực bội không biết sao lại bưc bội vì hắn khóa máy hay nhỏ Hân cho nhằm số

- Hân cho số đúng không vậy , sao Vy gọi không đươc

-Đúng rồi mà , à quên đúng rồi hôm nay là ngày đó nên Hy khóa máy là đúng rồi

- Ngày gì , không hiểu

- Chuyện dài dòng lắm để gặp nói cho nghe

Cả ngày nhỏ chẳng yên được cứ đứng lên ngồi xuống mà`khong nghĩ ra ngày gì mà phai khóa máy , mất tích cà 1 tuần , đi chơi mà nhỏ chẳng vui vì nhỏ cảm thấy thiếu thiéu gì đó . Nhỏ liền gọi đt cho Hân vì chỉ có Hân mới biết được nhiều điều về hắn .

- Có chuyện gì đây mà kêu Hân qua nhà Vy vậy , muốn hỏi gì nè

- Uhm thì chuyện của Hy

- Lạ à nha sao cứ hỏi về Hy hoài vậy nghi lắm đó đừng nói là ...

- Thôi cái suy nghĩ đó đi tại không gặp nên hòi mà ngày đó ngày gì vậy sao Hy lại khóa máy

- Uhm hom nay là kỉ niêm ngày mất của Phương , người yêu của Hy

- Ặc , ặc thiệt đó hả ( ngơ ngác như bị sét đánh )

- Chuyện kể dài lắm cách đây 3 năm khi Hy vừa quen biết Phương khi học cùng trường , 2 người có nhiều kỉ niệm với nhau lắm , Hy yêu Phương như chính bản thân mình . Bời bên Phương , với Hy là chốn bình yên , 2 người có một ngọn đồi chong chóng ngoài Đà lạt đẹp lắm Hân có dịp lên đó môt lần khi ghé thăm nhà Phương nhưng rồi hạnh phúc không được bao lâu thì ngày định mệnh đó đến . Khi Phương băng qua đường để lên ngọn đồi chong chóng chờ Hy thì bất ngờ chiếc xe du lịch không làm chủ tốc độ đã tông vào Phương ,khi chuyển Phương vào bệnh viện thì Phương đã không qua khỏi . Hy đứng chết lặng dưới sự ra đi đột ngột của Phương vì lời hứa giữa 2 người :sẽ làm xong ngọn đồi chong chóng nơi chắp cánh ước mơ của 2 người :Yêu và sẽ được mọi người chấp nhận . Nhưng tất cả giờ đây, trước mắt Hy , Phương nằm bất đông không 1 tiếng nói cũng chẳng có 1 lần nheo mắt khi nhìn Hy hát , tất cả biến mất trong ngày hôm đó . Từ đó Hy ít nói và uống bia hơi nhiều , cứ mỗi năm đến ngày nay là Hy lên đó cả tuần và không muốn ai làm phiền trong những ngày đó

- Vậy mộ của Phương ở đâu

- Ở ngọn đồi chong chóng , Hy xin gia đình Phương để Phương ở đó

Nhỏ ngồi lặng yên sau khi nghe câu chuyện vè người con gái mà nhỏ thấy qua bức tranh mà hắn tre0 ở nhà , nhỏ cảm nhận được nỗi đau mà hắn chịu đựng trong suốt những năm qua , nhỏ thấy thương hắn quá nhỏ muốn gặp hắn .

- Hân cho Vy địa chỉ trên đà lạt nơi Hy ở được không?

- Sao Vy muốn lên đó à

- Uhm cho Vy địa chỉ

- Trên đó đâu có địa chỉ đâu , thôi vậy Hân đi với Vy

Thế là nhỏ tức tốc thay đồ vì bây giờ trong đầu nhỏ chỉ nghĩ đến hắn thôi , nhỏ nhớ hắn nhớ tất cả về hắn . Trên xe nhỏ và Hân im lặng không nói , bất chợt Hân quay qua hỏi

- Có phải Vy yêu Hy

- Sao hỏi vậy

- Không yêu sao lại khóc khi nghe xong câu chuyện đó

- Vì Vy cảm nhận được nỗi đau của Hy nên đồng cảm , con gái mà dễ xúc động

Cuối cùng thì cũng tới nơi , nơi hắn ỏ thật chẳng có số nhà , ngôi nhà bằng gỗ nhìn thật giản dị như chính con người hắn . Hân nói "

- Nhà này Hy ở một thời gian lúc còn là sinh viên hồi đó Hy học ở đây

- Uhm , ngăn nắp ghê

- Giờ này không có Hy ở nhà chắc lên ngọn đồi rồi , mình đi lên đó kiếm Hy vậy

Nhỏ đang hình dung ngọn đồi của hắn chắc sẽ là ngọn đồi đầy cỏ và nhiều chong chóng và có cả người mà hắn yêu thương nằm đo" . Đang suy nghĩ thần thờ thì

" Bên em tiếng cười vào tương lai còn anh riêng bước với những tháng năm dài"

Hắn kia rồi , lại bài hát đó, bài hát hắn đã hát cho nhỏ nghe khi cõng nhỏ vể ngày đầu tiên gặp mặt Hân nói với nhỏ rằng hắn thich bài đó lắm kể từ khi Phương ra đi , giọng hát hắm đươm buồn như ngàn mũi dao đâm vào tim nhỏ , hắn ôm cây đàn ghi-ta ngối hát say sưa, những cánh chong chóng quay đều thật đẹp . gió làm cho chong chóng quay , gió đưa giọng hát hắn về nơi xa xôi .

- Vy lại đây , đi đâu ra đó vậy

Tiếng Hân kêu làm nhỏ giựt mình, nhỏ tiến lại gần hắn .

- Mất tích cả tuần nay , tưởng Hy bi gì chứ

- Uhm sao Vy với Hân lại lên đây mà hôm nay lại ăn nói dịu dàng vậy co bé chanh chua ngày đầu tiên Hy gặp đâu rồi ta

- Xí lên đây hóng mát không đươc sao , cái mặt khó ưa mới gặp mà đã nói shock rồi

- Hihihi, thôi về nhà ở đây gió lạnh lắm

Một tuần rối nhỏ mới thấy hắn cười , nhỏ nhớ nụ cưới của hắn , nhớ đền phát điên , lâu lâu nhỏ lại lén nhìn hắn nhỏ thấy yêu hắn làm sao . Hắn ân cần chu đáo , là người dễ gần nhưng hắn chẳng thèm nói tí gì về bản thân hắn, hắn sống nôii tâm đôi khi điều đó làm nhỏ tò mò . Về đến nhà thì trời bỗng mưa , nhỏ chẳng thích mưa chút nào còn hắn thì lại cười cười mỗi khi thấy mưa . Nụ cười khó hiểu của hắn .

- 2 người ăn gì chưa ?

- Em với Vy ăn rồi còn anh 2

Uhm anh 2 ăn cỏ trên ngọn đồi rồi

- Nguời chứ dê bò hay sao mà ăn cỏ , zo duyên ( nhỏ nói mà trong lòng cười thầm vì hắn nói chuyện có duyên )

- Hehehe giỡn thôi ăn rồi , em tính bao lâu mới về

- Em lên thăm anh hai chắc sáng mai em về sớm vì cửa hàng không ai trông

- Tối nay em với Vy cứ ngủ trong phòg Hy , Hy ngủ ngoài này cũng đươc sáng mai tụi em về

- Không , Hân về trước đi Vy ở lại

Cả hắn và Hân đều ngơ ngác chẳng hiểu sao Vy lại la lớn đền vậy

- Sao im lặng hết vậy xin lỗi vì lớn tiếng nhưng ..... Vy muốn ở lại với Hy

- Ai sẽ chở Vy về

Thì Vy đi chung với Hy , Hy không ngại chứ

- Uhm không sao chỉ sợ Vy chán thôi

- Anh 2 tính ở chừng nào về lại thành phố

- khoảng 2 ngày nữa .

Không khí im lặng lại bắt đầu , hắn đang suy nghĩ tại sao Vy lại muốn ở lại , tại sao VY muốn được bên canh hắn . Gặp lại Vy hắn vui lắm vì nhớ đến co bé mít ướt khi hắn xoa bóp chân chỉ có thế thôi mà lại khóc . Nhưng hắn chảng dám mơ ước nhiều vì vết thương trong lòng hắn còn chưa lành

- Khuya rồi , ngủ sớm đi mai lên xe không mệt

- Em ngủ trước nha , anh 2 ngủ ngon hen

Trong phòng ...

- Vy , sao hồi nãy phản ứng mạnh vậy , làm hết hồn

- Hân nè , có lẽ Vy đã yêu Hy , chẳng biết sao nữa nhưng khi không gặp ,Vy lại nhớ Hy , Vy cảm thấy hạnh phúc mỗi khi được nhìn thấy Hy cười . Vy làm sao đây , làm sao để Hy bớt đau

- Uhm Hân hiểu, Hân cũng chẳng biêt nói sao với Vy nhưng nếu yêu Hy thật sự thì mang con tim Hy về đi .

Nói rối Hân ngủ còn Vy thì không tài nào ngủ được vì nhớ câu chuyện hồi sáng Hân kể Vy nghe , Vy muốn chạy đến ôm Hy nhưng Vy không làm được. Ngoài kia đèn vẫn sáng chẳng biết Hy đang làm gì ngoài đó

- Hy hút thuốc à , không tốt lắm đâu

- Ơ , Vy chưa ngủ sao , xin lỗi nha chắc Hy làm Vy thức giấc

- Không phải tại Vy ngủ không được , có chuyện muốn hỏi Hy được chứ

- Uhm Vy hỏi đi

- Cô gái trong bức hình là Phương người yêu cũ của Hy phải ko và hôm nay là kỉ niệm ngày mất của Phương

- Sặc sao Vy biết , Hân nói à

- Uhm , Hân kể cho Vy nghe , ngày mai Hy dẫn Vy ra mộ của Phương được không?

- Uhm , mai mình đi

Nhỏ quay về phòng nhỏ nằm xuôn"g lần đầu tiên nhỏ thấy hắn hút thuốc , mắt hắm đượm buồn nhìn xa xăm , nhỏ ước gì có thể cho hắn mượn bờ vai để ngã đầu vào nhưng nhỏ biềt làm sao nhỏ có thể thay thế được người còn gái đó . Thật sự nhỏ đã yêu hắn , ngày mai thôi , ngày mai nhỏ sẽ được gặp người con gái mà hắn đã yêu ,ngủ đi nào . Còn hắn vẫn đang suy nghĩ sao nhỏ lại quan tâm đến chuyện đó và nhỏ đòi đi thăm mộ Phương , hắn chẳng hiếu nhưng ngày mai hắn sẽ hỏi , ngày mai thôi ....
Về Đầu Trang Go down
https://giatocmac.forumvi.com
 
Như là định mệnh P1
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Như là định mệnh P2

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
╝••—¤╝(¯`o´¯) —Gia Tôc Mạc«— (¯`o´¯)╝¤—••╝  :: ...:::Truyện Online:::... :: Thế giới thứ 3-
Chuyển đến