╝••—¤╝(¯`o´¯) —Gia Tôc Mạc«— (¯`o´¯)╝¤—••╝
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

╝••—¤╝(¯`o´¯) —Gia Tôc Mạc«— (¯`o´¯)╝¤—••╝

GIATOCMAC.TK
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Như là định mệnh P2

Go down 
Tác giảThông điệp
nh0k.bim
Admin
nh0k.bim


Tổng số bài gửi : 145
Join date : 10/12/2010
Age : 29
Đến từ : Ben Tre City

Như là định mệnh P2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Như là định mệnh P2   Như là định mệnh P2 I_icon_minitimeThu Dec 16, 2010 5:55 pm

Khi đã đưa Hân lên xe , hắn va` nhỏ bước từng bước dài trên con đường đi dến ngọn đồi của hắn nhỏ nhin mặt hắn có vẻ buồn buồn . Nhỏ hỏi

- Sao hôm nay không nói chuyện , Vy làm phiền Hy ha?

Hắn chẳng trả lời cứ im lặng như hến

- Ne` bất lịch sự nha , người ta hỏi mà không trả lời , nói chuyện đi mà

Vẫn cứ là khuôn mặt đó , không có chút biểu hiện nào là muốn nói chuyện với nhỏ , tuy bực mình và khó chịu nhưng nhỏ hiểu hắn đang nhớ người xưa . Bất chợt hắn nhìn nhỏ nói"

- Nơi đây 3 năm trước chính con đường này Phương đã ra đi , nếu bữa đó Hy không tới trễ thì ....

Nói tới đó hắn ngưng giọng nhỏ cố hỏi tiếp nhưng hắn không nói , làm nhỏ càng tò mò về lời nói của hắn hơn, nhỏ biết bây giờ nhỏ có nói gì hỏi gì thí hắn vẫn không trả lời . Đến nơi hắn nói:

- Đó là nơi Phương nằm .

Một câu ngắn ngủn , vô vị nhỏ đến gần và thắp nén nhang cho Phương ngôi mộ vẫn còn xanh màu cỏ nhưng hơi bơ vơ vì ở đây chỉ có cỏ , gió và cây . Nhỏ đứng hồi lâu rồi quay sang hắn , hắn đứng quay mặt đi dường như tránh ánh mắt nhỏ nhìn hắn . Nhỏ nói Hy không sao chứ

- Không , ra đằng kia ngối với Hy

Nhỏ chỉ biết lẳng lặng mà đi theo vì giờ đây nhìn hắn lạnh lùng lắm , ít nói hơn bình thường , hắn cứ ngồi đó mà không nói cứ nhìn những cánh chong chóng đang quay , ngồi một hồi lâu hắn nói" .

- Khi những cánh chong chóng quay lên , Phương nói ước mơ của 2 đứa sẽ thành hiện thưc nhưng tất cả giờ đây chẳng còn gì ca? . Ước mơ gì chứ là giả tạo , tất cả là giả tạo đã đôi lần chong chóng quay lên có bao giờ Phương trở về được đâu , 3 năm nay chong chóng vẫn cứ quay mà ....

Bất ngờ hắn đứng lên , chay đến bên những chong chóng đang quay và phá toàn bộ , không còn một cánh chong chóng nào còn ghim trên mặt đất và hắn quỵ xuống, lúc này đây nhỏ chỉ biết nhìn hắn mà khóc . Nhỏ nói "

- Hy bình tĩnh đi được không , làm như vậy Vy đau lòng lắm

- Sao lại phải đau lòng vì kẻ giết người mình yêu chứ , ngày đó nếu như xe không bể bánh thì đã không qua trễ mà đón Phương và Phương chẳng đi môt mình lên ngọn đồi thì chiếc xe đó đã không lấy đi sinh mang của Phương .

- Khóc đi , Hy khóc đi , khóc vì đã chịu đưng trong 3 năm trời Vy sẽ luôn bên cạnh Hy sẽ không bỏ rơi Hy , Vy hứa đấy

Dường như ông trời cũng hiểu được nỗi lòng của hắn , mưa như trút nước , mưa như hòa quyện vào nước mắt cua hắn con nhỏ thì lúc nào mà chẳng ghét mưa nhưng từ khi quen hắn nhỏ hiểu được là chính mưa che giấu đi con người thật của hắn luông sống trong kỉ niệm và cùng với nụ cười tất cả hai điều trên chẳng ai biết hắn đang chịu nỗi đau quá lớn . Khi cơn mưa tạnh và hắn đã bình tĩnh hắn quay sang nhỏ.

- Cám ơn vì đã ở bên Hy , cám ơn vì đã cho Hy mượn bờ vai

Hắn chẳng cần cám ơn vì điều đó là do nhỏ tự nguyện và nhỏ đã từng ước sẽ đước ôm hắn , nhỏ cảm thấy ở đây bắt đầu lạnh nhỏ kêu hắn về, khi đến nhà nhỏ đi nấu cháo cho hắn ăn, hắn vẫn cứ ngồi đó không một tiếng nói làm nhỏ lo hơn .

- Ăn một chút gì đi sáng giờ Hy có ăn gì đâu ?

- Hy không đói , Vy ăn đi

- Hy muốn gì thì mới chịu ăn hả ?

- Uống beer với Hy nhá , hôm nay Hy buồn

Nhỏ đành chấp nhận vì nhỏ hiểu Hy đang buồn lắm mảc dù nhỏ chẳng muốn người mình thương uống beer nhiều , nhỏ nói hắn uóng ít thôi nhưng hắn chẳng nghe cứ nóc hết lon này đến lon khác cho đến khi bắt đấu mệt thì hắn mới nói :

- phương là tất cả những gì Hy có , Phương đem đến cảm giác bình yên cho Hy , Hy cảm nhận đưởc tình thương mà Phương dành cho Hy vì từ nhỏ Hy đã thiếu vắng tình thương của mẹ . Mỗi lúc Hy vui hay buồn Phương luôn đem nụ cười và trái tim sưởi ấm tâm hồn Hy nhưng ông trời đã không để Phương bên cạnh Hy , ông lấy tát cả nhưng gì Hy có . Hy hận , hận nhưng người đem Phương đi xa đời Hy

Nhỏ thấu hiểu nỗi đau mà Hy đã nhận lấy , nhỏ đến gấn Hy ôm Hy vào lòng nhỏ nói

- Sẽ ổn thôi Hy à , ông trời không lấy mất Phương đi mà Phương đến một nơi nào đó tốt hơn nơi này , Phương mãi sống trong lòng Hy mà đúng không và rồi ông trời cũng đem lại một người để đền bù cho nỗi mất mát đó .

- vẫn chưa hiểu ý Vy thì Vy nói tiếp

- Hy có biết , nu cười Hy rất đẳc biệt không Hy làm Vy ấm áp chỉ vì nụ cười đó mỗi lấn thấy Hy cười cho dù có bực mìng đền đâu Vy vẫn cảm thấy vui và Hy có đôi mắt biết nói nữa

Nếu đôi mắt biết nói thì đôi môi sẽ làm gì

Thay cho câu trả lời là nụ hôn nòng cháy mà Vy trao cho Hy , đã lâu lắm rồi Hy chưa nhận được nụ hôn ngọt ngào như vậy trong long Hy lúc này thật khó tả Hy chẳng biét mìng đang sống vớ kỉ niệm hay thật sự yêu Vy , vì Vy lúc nào cũng ngọt ngào đằng sau vẻ chanh chua hằng ngày là một cô bé có trái tim biết yêu , yêu rất nồng cháy . Vy nói"

- Hãy để Vy sưởi ấm trái tim Hy trở lại ,hãy cho Vy niềm tin để đem trái tim Hy về bên Vy được không ?

Chắc do đã uống quá nhiều và nụ hôn của Vy quá ngọt ngào Hy lại tiếp tục hôn Vy nhưng nụ hôn bây giờ thì mạnh và đằm thắm hơn , Hy hôn tới cổ và từ từ đi vào nhưng vùng nhạy cảm . Vy cảm thấy cơ thể mình nóng rang và khoái cảm dâng lên . tối đó họ ngủ bên nhau thật say đắm giấc mơ bình yên lại trở về bên căn nhà gỗ nhưng....

Sáng đó nhỏ dậy với bao ngập tràn hạnh phúc của ngày hôm qua khi bên hắn , nhỏ thấy hắn ngồi bên cửa sổ đang nhìn cái gì đó . Nhỏ đền gần và nhẹ nhàng nhỏ ôm hắn từ đằng sau và hôn hắn thật âu yếm

- Vy dậy rồi à , Hy làm đồ ăn sáng xong rồi đó Vy ăn đi

- Hì cám ơn nè giỏi quá ta biết làm đồ ăn sáng nữa , Hy ăn chưa ?

- À, uhm Hy ăn rồi

Nhỏ thấy hắn hôm nay làm sao đó cứ như có khoảng cách với nhỏ hay tại nhỏ đa nghi , đợi nhỏ ăn xong hắn mới nói .

- Xin lỗi chuyện đêm qua có lẽ Hy hơi say , Hy mong là Vy sẽ qưên chuyện hôm qua đi Hy cũng chưa xác định rõ được là thật sự đã yêu Vy chưa hay vì nỗi cô đơn đã làm Hy đền bên Vy

- Hy d0ang giỡn với Vy đúng không , thôi nha sáng ra không muốn giỡn vậy nha

-Hy không nói đùa sự thật là vậy

Nói rồi hắn bỏ đi để lại nhỏ ngồi đó từng lời hắn nói như vết dao cắt vào tim nhỏ nhưng nhỏ không tin rằng hắn không có cảm giác với nhỏ , hắn đang suy nghĩ điều gì đó . Nhỏ chạy lên ngọn đồi kiếm hắn nhưng chẳng có , nhỏ chạy khắp mọi nơi và rồi nhỏ mệt mỏi gọi đt nhưng hắn khóa máy . Tất cả Hy vọng giờ đây với nhỏ vụt tắt nhỏ không nghĩ hắn lại bỏ mặc nhỏ như vậy rồi đt nhỏ reo lên nhỏ vui mừng nghĩ là hắn nhưng không là đt của Hân

- Vy nghe nè

- Vy và anh 2 không sao chứ nghe giọng Vy hình như vừa khóc xong thì phải nhưng dù sao thì Hân vừa nhận được đt của anh 2 Hân đang trên đường lên Đà lạt đây khoảng 10 phút nữa Hân tới nhà đó

- hân lên đây làm gì

- Anh 2 nhờ Hân lên đưa Vy về

Nhỏ chẳng cần để ý lời nói tiếp của Hân nhỏ cúp máy khi nghe Hân nói hắn gọi đt nhờ Hân đón nhỏ về , nhỏ chẳng hiểu thái độ kì cục của hắn . Và rồi nhỏ gặp Hân khi đang lang thang trên ngọn đồi chẳng biết lúc nào nhỏ lại thích lên đây , nhỏ đến gần ngôi mộ của Phương nhỏ nói với Hân

- Hân cứ về nhà trước đi , Vy ở đây tí rồi sẽ về TP cùng Hân

Có lẽ do Hân hiểu nhỏ cần yên tĩnh một mình , nhỏ ngồi kế bên ngôi mộ của phương sau khi đợi bóng Hân khuất xa nhỏ nói

- Vy đã nghe nói nhiều về Phương có lẽ chúng ta chẳng giống nhau về tính cách nhưng chúng ta lại giống nhau khi yêu chung 1 người đúng không Vy chẳng biết làm sao để đưa con tim Hy về bên Vy làm sao để Hy quên đi quá khứ mà bao năm Hy cứ tự mình trách bản thân mình rằng chính Hy là người có lỗi khi Phương rời xa Hy nhưng hẳn là Phương rất hạnh phúc vì đã có được Hy

peanwin_mapmap

23-04-2008, 02:51 PM

Nhưng Vy đâu biết rằng có một người còn đau lòng gấp trăm lần khi nghe Vy nói như vậy , hắn vẫn âm thầm đi đằng sau lưng Vy khi Vy lên đây kiếm hắn nhưng hắn vẫn không vượt qua nỗi đau ngày xưa hắn sợ , sợ rồi ông trời cũng sẽ đưa Vy đi xa đời hắn giống như Phương mặc dù trong lòng hắn biết mình yêu Vy thế nào , đợi chiếc xe khuất dần trong màn sương xe đưa Vy về thành phố , hắn trở về căn nhà gỗ nhưng đã không còn hơi ấm như ngày hôm qua , đã không còn cảm giác hạnh phúc và không còn bóng dáng cua Vy , tất cả giờ đây trở về trạng thái ban đầu của nó . Ngoài trời mưa lại rơi dường như mỗi lần mưa rơi là một nỗi buồn của hắn nhưng chỉ có duy nhất một lần mưa làm cho hắn vui là ngày cõng Vy trên lưng về nhà khi lần gặp đầu tiên . Còn Vy thì từ lúc lên xe cho đến khi về đến nhà vẫn không nói lời nào , trong sâu thẳm lòng Vy vẫn chẳng hiểu tại sao hắn làm như vậy .Hân thì cứ hỏi còn Vy thì cứ câm như hến , về đến nhà Vy lấy đt ra gọi cho hắn nhưng hắn vẫn không mở máy , Vy cảm thấy mệt mỏi nhưng tình yêu thì không cho phép ngưới ta yếu đuối Vy tự nhủ phải tìm mọi cách đưa trái tim Hy về .

Sau khi Vy về được mấy ngày thì hắn củng phải về để lo tiếp cong việc còn dang dở của mình trước khi về hắn lên ngọi đồi thăm Phương và xin lỗi việc mình đã phá bỏ toàn bộ chong chóng hắn hứa sẽ làm lại ngọn đồi khi công việc xong . Vy biết hắn về mà vẫn không liên lạc và không gặp mặt mặc dù Vy rất nhớ hắn muốn đánh cho hắn môt trận vì dám bỏ rơi mình ở trên đó. Nhưng Vy đang thử thách tì nh cảm mà hắn dành cho Vy , còn hắn thì từ ngày về cứ cắm cuối làm cho xong phần thiết kế để kịp gửi bài vào ngày mai , hắn gọi cho Hân đứa em gái duy nhất mà hắn có thể tâm sự khi hắn buồn và công việc cũng không căng thẳng như tuần trước

- Hân hả em rãnh không ? đi uống cafe với anh 2 nha anh có chuyện muốn nói với em

- Ok chỗ cũ ha

Nhưng hắn đâu biết là Vy cũng ngồi bên cạnh Hân , Hân nói :

- Muốn biết anh 2 yêu Vy bao nhiêu thì đi theo Hân , ngồi xa thôi đừng để anh 2 phát hiên

- Sao nghe 2 người nói chuyện được chứ

- không nhớ Hân có cái máy nghe trộm đây sao , tụi mình vẫn xài khi còn nhỏ mà

Nói rồi Hân và Vy đến chỗ hẹn Vy ngối rất xa nhưng vẫn có thể nhìn thấy khuôn mặt của người yêu mình , hắn đến trễ nửa tiếng

- Xin lỗi , có chuyện nên anh tới trễ

- không sao , em quen tính tình anh mà , sao có chuyện gì muốn nói với em nè

- Thật ra thì anh không tài nào giấu được lòng mình , thật sự anh rất nhớ Vy và có lẽ anh yêu Vy nhưng quá khứ làm bước chân và con tim anh chùn bước đôi khi anh muốn ôm VY vào lòng và nói " Hy yeu Vy biết bao " nhưng .....

- Anh 2 đã hiểu được như vậy sao lại phân vân chứ , chị Phương biết anh kiếm được một người thật sự yêu anh và anh cũng yêu người đo" thì em nghĩ chắc chị cũng sẽ rất vui . Anh đừng để quá khứ làm mất đi hạnh phúc hiện tại của mình ,

- Hôm bữa do tức giận , anh 2 đã phá sach toàn bộ ngọn đồi chong chóng , hiện vật còn lại và là kỉ niệm duy nhất của 2 người mà mấy bữa nay anh 2 bận quá không xuống dưới đó mà dạo này trời lại hay mưa

- em biết anh 2 đang lo nhưng mà không sao đâu anh chẳng phải mỗi năm anh vẫn lên với chi sao , anh 2 sợ chị Phương cô đơn hả vậy sao anh không nghi~ trái tim của anh cũng đang cô đơn kìa và Vy cũng vậy

Câu nói của Hân làm hắn nhớ đến Vy quá, ước gì có thể gặp được Vy lúc này nhưng không , bới hắn đã lỡ làm tổn thương trái tim bé nhỏ nhưng hắn nào biết được những lời nói chân thật kia Vy đã nghe hết và sau buổi gặp mặt đó Vy vui vì hắn không phải người vô tâm . Vy nói với Hân

- Ngày mai Vy đi Đà lạt , suỵt không nói cho hy nghe à nha , ở nhà chờ đt của Vy hen

Chẳng hiểu Vy tính làm gì cho hắn đây mà có vẽ bí mật quá , nói là làm sáng hôm đó Vy đi chuyến xe sớm nhất , Vy ở căn nhà trọ gấn ngọn đồi để tiện việc lên xuống . 1. 2. 3 ngày rối hắn rất muốn gặp Vy nhưng sao không liên lạc được hắn nghĩ chắc Vy đã về Singapore hoặc đổi số đt nhưng chí có một người duy nhất biết và liên lạc được với Vy là Hân :

- Alo , em gái cho anh hỏi Vy có liên lạc với em không ?

- Nhớ người ta rồi à sao không đi kiếm mà lại hỏi em

- Thôi mà năn nỉ , xong anh 2 dẫn em đi ăn kem

- hì được rồi , giỡn với anh chút Vy lên Đà lạt rối đi 3 ngày nay rồi anh lên đó đi Vy nói sẽ gọi cho em mà sao lâu quá em không thấy cũng hơi lo con gái mà lên đó một mình

- Sao em không đi với Vy mà lại để Vy lên đó một mình , em có biết như vậy sẽ nguy kiểm lắm không

Nói rồi hắn cúp máy chẳng cần biết đền Hân vẫn còn ngỡ ngàng không biết trời trăng gì vì Hân đã muốn đi chung nhưng Vy không chịu nhưng không hẳn mọi chuyện như hắn nghĩ . Hắn đi chuyến xe cao tốc mà tài xế thì chạy nhanh kinh khủng mới 5 tiếng mà đã đến nơi , hắn chạy đi kiếm Vy khắp nơi nhưng chẳng thấy đâu hết , hắn chạy lên ngọn dồi thì thấy ngọn đồi đã được làm lại nhưng lần này thì đẹp hơn lần trước và chong chóng thì nhiều màu sắc hơn . Hắn gào théc tên Vy như thể lạc mất Vy từ mấy năm trước .Vy đang ngồi xa đắng kia ghim cái chong chóng cuối cùng thì nghe tiếng hắn kêu , Vy chạy lại và nói

- Kêu vừa vừa thôi , nãy giờ người ta hắc xì đến sưng lỗ mũi nè

Khi thấy Vy hắn chạy đến gần ôm Vy thật chặt đển nỗi như sợ gió làm bay mất Vy

- Đau quá à , ôm gì chặt vậy thở không được đây nè

- Xin lỗi , mà nè sao lại lên đây môt mình , có biết nguy hiêm lắm không hả? sao lại lên đây mà không nói cho hy biết ,Vy ở đâu , ăn uống làm sao ?ngoài này hay mưa mà Vy thì ghét mưa lắm cảm lạnh thì sao đây

- Hỏi nhiều quá à sao trả lời hết đây , không phải chẳng thương người ta sao? lo làm gì thích thì lên đây phải hỏi ý kiến Hy sao , mình có là gì của nhau đâu

- phải chẳng là gì của nhau nhưng Hy yêu Vy được chưa , Vy có biết Hy đã đi chuyến xe tử thấn lên đây chỉ để kiếm Vy không vì Hy sợ , sợ người ta sẽ hại Vy

Sao phai đi chuyến xe tử thấn

- vì muốn lên đây thật nhanh mà Hy đi nhầm chiếc xe mà ong tài xế thì chạy quá nhanh lên đây chỉ có 5 tiếng đồng hồ

- Sao ngốc quá vậy , sao lại đi chuyến xe đó lỡ có chuyện gì thì có phải Vy lại mất Hy không sao không nghĩ đến Vy

-Hy xin lỗi vì Hy lo cho Vy nên ....

- đừng bao giờ làm vậy nữa , Vy vẫm luôn bên Hy sẽ chẳng bao giờ rời xa Hy , Vy lên đây vì muốn làm lại ngọn đồi chong chóng cho Hy và cũng muốn làm gì đó cho 2 đứa mình trên ngọn đồi này Vy đã ở trên đây để xếp lại những chong chóng mà Hy đã phá bỏ nó chỉ vì nó không đem lại niềm mơ ước cho Hy nhưng Vy muốn chứng minh cho Hy thấy rằng chong chóng không giả tạo , chong chóng đem mơ ước của Hy thành hiện thưc, Vy đã đến bên Hy đây , hãy để Vy thay thế Phương sưởi ấm lại trái tim Hy, tin Vy nhá

- Cám ơn tất cả những gì Vy làm cho Hy , đã ở bên cạnh khi Hy co đơn nhất nhưng Vy ở đây thì sao biết chỗ mà thuê phòng trọ vậy

- Thật ra thì Vy ở nhờ nhà bạn của Hân , Hân đã gọi đt xuống đây và Vy nói không cho Hy biết để Hy lo và để xem ngườ ta có yêu mình không

- thiệt là ... vậy giờ thì Vy tin chưa

- Tin rồi nè vì kuôn mặt xanh lè khi không kiếm đươc VY , lêu lêu

- Mình về nhà đi trời sắp mưa rồi Vy ghét mưa mà

- Không , từ ngày quen biết Hy , Vy đã không ghét mưa nữa , Vy không cảm thấy cô đơn và lạnh vì bên Vy lúc nào cũng có Hy và vì Hy lúc nào cũng yêu mưa , chong chóng lai quay lên rối nè hứa với Vy cho dù sau này có xa nhau đi chăng nữa không được tự ý phá bỏ ngọn đồi vì ngọn đồi là kỉ niệm giữa 3 chúng ta .

- Uhm Hy hứa nằm xuống đây cùng Hy nào , Vy có biết khi gặp được Vy , Hy đã cất bỏ quá khứ và để nó mãi mãi ngủ yên vì HY biế Phương sẽ hiếu và không trach Hy khi trái tim Hy giờ đây đã thuộc về Vy nhưng trong thâm tâm ,Phương vẫn luôn ngự trị trong trái tim cuâ Hy ở một góc khuất mà Hy gọi đó là kỉ niệm

Vy nằm trọn trong vòng tay của Hy , nhắm mắt và ngước nhìn bầu trời trong xanh , sao lại không mưa nhỉ , Vy thấm hỏi nhưng nụ hôn ngọt ngào mà Hy trao làm Vy không muốn trời mưa nữa Vy cảm nhận được nụ hôn mà Hy trao là nụ hôn hạnh phúc , tình yêu lại trở về bên Hy , Hy cảm nhận được ở đâu đó Phương đang mỉm cười khi thấy Hy hạnh phúc . Mưa là định mệnh đưa Hy gặp Vy , Mưa đem đến nụ hôn ngọt ngào ngày ấy và đôi khi mưa làm cho Hy buồn nhưng tất cả giờ đây Hy chỉ biết mưa làm Hy ấm áp vì bên đời Hy giờ đây đã có Vy . Tình yêu lại trở về bên ngọn đồi chong chóng năm xưa.
Về Đầu Trang Go down
https://giatocmac.forumvi.com
 
Như là định mệnh P2
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Như là định mệnh P1

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
╝••—¤╝(¯`o´¯) —Gia Tôc Mạc«— (¯`o´¯)╝¤—••╝  :: ...:::Truyện Online:::... :: Thế giới thứ 3-
Chuyển đến