Tôi sẽ không nói đâu em
Tôi sẽ ngừng hơi thở
Cho đến khi em hiểu rằng
Em thuộc về tôi
Em sẽ nghĩ rằng tôi không nhìn em
Nhưng trong đáy con tim
Tôi đã là của em
Tôi yếu đuối...đó là sự thật
Bởi tôi sợ câu trả lời
"Em có cần tôi"
Bởi con tim tôi đang rơi vào khỏang lặng...nhanh hơn...
Tôi đã chờ cả đời mình để vượt qua ranh giới này
Để đến với điều mỏng manh...sự thật...
Tôi sẽ không che dấu...
Đã đến lúc đánh đổi tất cả mọi điều để được ở bên em
Cả đời mình tôi đã chờ
Đó là sự thật
Em không biết điều em làm
Mỗi khi em bước vào căn phòng trống
Tôi sợ hãi trước từng rung động
Tôi yếu đuối...đó là sự thật
Tôi chỉ sợ kết cục của giây phút này
Em có thấy tôi?
Có biết rằng em đã gặp tôi?
Tôi biết khi mình ra đi
Là tiến đến gần trên con đường dẫn về em
Là đi trên con đướng về sự thật